Câu chuyện về Thái tử Siddhartha (Tất Đạt Đa) xuất gia cầu đạo
- HÒA BÌNH
- 8 thg 3
- 4 phút đọc
Nhân ngày vía Thái tử Siddhartha (Tất Đạt Đa) xuất gia cầu đạo (08.02 ÂL), xin chia sẻ đến quý vị về 1 câu chuyện:
"Chúng tôi băng băng về cánh cổng phía Đông, nơi mà hơn 2600 về trước, Ngài đã cưỡi con ngựa Kiền Trắc, lặng lẽ trong màn đêm khuya tịch mịch, rời bỏ Vua cha Tịnh Phạn thân yêu, người vợ xinh đẹp Yashodala và đứa con thân yêu bé bỏng La Hầu La để lên đường xuất gia cầu đạo.
Ngài nhìn hướng về cung điện của vua cha Tịnh Phạn: “Phụ Vương à, con xin lỗi cha vì không thể ở bên cạnh để chăm sóc cho cha trong những năm tháng cuối đời. Con biết Phụ Vương thương yêu con nhiều lắm. Nhưng cha ơi! Làm sao con có thể vui chơi hưởng thụ cuộc sống sung sướng trong cung vàng điện ngọc này, trong khi chúng sanh đang chìm đắm trong biển khổ sanh tử luân hồi hả Phụ Vương? Xin cha hãy tha thứ cho đứa con trai này vì chưa làm tròn chữ hiếu. Nguyện một ngày tìm ra con đường để cứu giúp chúng sanh, con sẽ trở về để thăm cha”.
Chàng nhìn về người vợ Yashodala và đứa con thân yêu La Hầu La: “Yashodala nàng ơi! Nàng biết rằng ta vô cùng yêu quý nàng cũng như đứa con bé bỏng La Hầu La của chúng ta. Nhưng nàng ơi, sợi xây xích này càng ngày càng bền chắc và dày chặt hơn, nếu ta không chặt ngay lúc này thì ta e rằng sẽ không thể thực hiện được ước mơ mà ta đã nuôi nấng suốt bao lâu qua. Ta thương nàng nhiều lắm! Hãy tha thứ cho ta vì chưa làm tròn bổn phận người chồng. Nàng hãy thay ta chăm sóc cho Phụ Vương và đứa con thân yêu La Hầu La nàng nhé! Ta sẽ trở về ngày mà ta đã tìm ra được con đường để cứu độ chúng sanh”.
Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt của Thái tử Tất Đạt Đa: “La Hầu La, con trai yêu quý bé bỏng của ta. Ta yêu thương con vô cùng con trai à. Nhưng cha phải ra đi. Không được ở bên cạnh để nuôi nấng chăm sóc cho con, ta buồn lắm con ơi. Nhưng biết làm sao khi chúng sanh đang chờ đợi ta, chờ ta tìm ra con đường để cứu họ ra khỏi biển khổ. Hãy tha thứ cho cha nhé con trai bé bỏng của cha! Ngày tìm ra chân lý cha sẽ trở về thăm ông nội, thăm mẹ và con! Yêu con!”.
Thái tử Tất Đạt Đa ngắm nhìn người vợ thân yêu và đứa con bé bỏng một lúc lâu, rồi dứt khoát cưỡi lên con ngựa Kiền Trắc vượt qua cánh cửa hướng Đông để tiến về khu rừng phía trước. Chàng dục mau con ngựa, vì chàng biết rằng, nếu ngoái đầu nhìn lại cố đô thân thương, nhìn lại cung thành Ca Tỳ La Vệ, nơi có người cha thân yêu, người vợ thuỷ chung và đứa con bé bỏng. Chàng sợ rằng sẽ không thể thực hiện được chí lớn này. Chú ngựa Kiền Trắc dường như cũng hiểu được tâm trạng của chủ nhân, phi những bước đại tiến về khu rừng ở xa xa phía trước.
Ngài rời Thành Ca Tỳ La Vệ, dục con ngựa Kiền Trắc mạu chạy băng băng qua cánh cổng phía Đông để đến khu rừng gần đó. Con ngựa phi mau những bước chân lanh lẹ, bay vút qua dòng sông Anoma bé nhỏ đưa Thái tử Tất Đạt Đa đến khu rừng phía trước. Đến nơi, Ngài dùng thanh gươm cắt bỏ đi mái tóc xinh đẹp của mình, trao lại y phục Thái tử và Thanh gươm quý, cùng những sợi tóc lại cho người hầu cận đi cùng và dặn rằng: “Từ nay ta không còn là Thái tử Tất Đạt Đa nữa, ngươi hãy cầm những vật báu này về, hãy nói với Vua cha Tịnh Phạn và Công chúa Yashodala rằng ta đã quyết chí từ bỏ mọi thứ để lên đường cầu đạo. Đừng tìm ta. Khi nào thành đạo ta sẽ trở về thăm mọi người. Hãy nói với đứa con trai thân yêu La Hầu La rằng ta yêu thương nó vô cùng. Ta sẽ về thăm nó vào cái ngày mà ta đã tìm ra được con đường để cứu giúp muôn loại chúng sanh”.
Đến đoạn này, tôi vô cùng xúc động và thương xót cho Đức Phật thân yêu của chúng ta, điều làm Ngài đau đớn và day dứt nhất, không phải là những năm tháng khổ cực sống trong khu rừng thiêng nước độc này. Mà là phải rời bỏ những người mà Ngài vô cùng yêu quý, nhưng Ngài quyết định hy sinh hạnh phúc cá nhân, để tìm ra con đường cứu độ muôn loại chúng sanh...".
⁸

Nalanda, 07.03.2025 (08.02 ÂL)
Minh Phước Hải



Bình luận