top of page
Tìm kiếm

Đi du học sẽ thành công?


Hôm nay, lúc rảnh rỗi vô tình lướt Youtube và nghe được một câu chuyện:

Về 1 bạn trẻ: Bạn ấy được cha mẹ tạo điều kiện cho qua Mỹ du học từ năm 16 tuổi. Được học tâp và sinh sống ở Mỹ khoảng 12 năm và giờ đây đang trở thành người vô gia cư (homeless).

Tôi chỉ biết xuýt xoa về trường hợp này.

Đã có biết bao du học sinh qua Mỹ đã thành công và làm rạng danh đất nước, gia đình và quê hương.

Tôi tiếc cho bạn trẻ này quá.

Bởi lẽ: Ước mơ được ra nước ngoài du học, đặc biệt là Mỹ- nơi được xem là “Miền đất hứa” luôn là một niềm mơ ước của biết bao thế hệ trẻ, từ Việt Nam cho đến khắp nơi trên thế giới.

Trong đó có tôi, mà có lẽ gồm nhiều bạn trẻ đang đọc bài báo này nữa.

Nhưng vì biết nhà mình nghèo, nên không bao giờ tôi dám ước mơ được giống như bạn trẻ ấy.

Lẽ ra, bạn ấy, nên nắm lấy cơ hội khi được gia đình tạo mọi điều kiện, khi được học tại 1 môi trường giáo dục rất tốt như ở Mỹ, thì sẽ có 1 tương lai tốt đẹp hơn. Nhưng ngờ đâu, bạn lại dính vào con đường nghiện ngập, rồi hôm nay đây phải sống trong cảnh vô gia cư.

Trách bạn trẻ 1 phần, nhưng đây cũng là 1 lời cảnh tỉnh đối với các bậc phụ huynh. Đừng nghĩ rằng cứ gửi con mình đi qua những nước phát triển, học ở những trường nổi tiếng, cung cấp cho con tiền bạc thoải mái thì tự động nó sẽ thành công.

Xin thưa, hoàn toàn không có chuyện đó đâu ạ.

Bởi lẽ các bạn ấy đang trong độ tuổi hình thành nhân cách, và chúng ta cũng ý thức được rằng, ở xã hội càng phát triển thì kèm theo đó cũng quá nhiều cám dỗ. Nếu con của quý vị may mắn được gặp những người bạn lành, thầy tốt. Thì may quá, bạn ấy thật có phước.

Nhưng nếu lỡ bạn ấy không may gặp phải người không tốt, rủ rê vào con đường cờ bạc, tệ nạn, ma túy… thì có lẽ. Cuộc đời của các bạn trẻ ấy không tránh phạm phải sai lầm.

Bởi lẽ các em còn quá nhỏ để hình dung được xã hội ngoài kia đầy cám dỗ và thói hư tật xấu ra sao, và chẳng có ai xấu đi nói với bạn là “tôi không tốt”. Họ đều dùng những lời có cánh, lời hay mật ngọt để dụ dỗ bạn, nhưng dần dà sẽ kéo bạn vào con đường tối lúc nào không hay.

Tôi từng di du học tại đảo Síp, từ tháng 9/2019-5/2021. Trong thời gian đó, tôi có cơ hội tiếp xúc được với các bạn du học sinh. Và tôi chia làm 2 nhóm:

Nhóm thứ nhất: Là những cậu ấm, cô chiêu, sinh ra trong gia đình có điều kiện, từ nhỏ chưa biết lao động mà chỉ biết xài tiền. Nên các bạn đó khi ra nước ngoài, cứ hết tiền là gọi điện thoại về xin tiền. Và cách sống của các bạn này cũng rất thoải mái: Rất biết xài tiền và thậm chí là toàn những đồ hàng hiệu. Bởi lẽ có 1 lần, vô tình tôi nói chuyện với 1 bạn nhỏ học cùng trường, bạn ấy khoe với tôi mới mua đôi giày giá khoảng 400 Euro.

Than ôi, một đôi giày hơn mười mấy triệu. Chừng đó tiền tôi phải miệt mài đi làm hai tuần lễ mới có được chừng đó. Mà chắc gì có chừng đó tiền tôi đã dám mua.

Còn các bạn trẻ ấy thì mua các sản phẩm xa xỉ ấy trong nháy mắt, không hề do dự. Bởi lẽ họ có 1 “ngân hàng” luôn sẵn sàng chu cấp vô điều kiện.

Và 1 thói quen sống khác, các bạn trẻ ấy có lối sống khá biết hưởng thụ, biết tiệc tùng, nhậu nhẹt, vui chơi và rất biết cách xài tiền.

Còn nhóm thứ 2, đó là những sinh viên có hoàn cảnh gia đình khó khăn hơn, nhưng lại rất biết tự lập. Tôi sống trong số này.

Tôi nhớ đợt nhập học năm 2019, thật may mắn vì có cơ hội được đi làm thuê để kiếm được đồng tiền đầu tiên. Nhân cơ hội đó tôi rủ thêm em Tài và Tiến, các em nhỏ hơn tôi chừng 10 tuổi, lúc đó các em là những thanh niên mới chỉ 18, đôi mươi.

Thực sự là rất trẻ. Nhưng bù lại, các em vô cùng chịu khó. Công việc chúng tôi làm gọi là “cào” Ô Lưu, theo cách gọi của anh chị em xuất khẩu lao động ở đảo Síp. Tức là đi hái quả Ô lưu để người dân họ ép thành dầu Ô lưu. Đây là công việc ngoài trời, phải làm việc tay chân và đúng thiệt là phải đổ mồ hôi thì mới có tiền.

Ở xứ Tây người ta gọi những công việc đó là Gardening hoặc Farming.

Ấy vậy mà nhờ chịu khó nên anh em chúng tôi kiếm đủ tiền cho việc trang trải tiền thuê nhà, ăn uống và có 1 ít chi phí tiết kiệm cho bản thân. Không ai cần đến gia đình phải gửi tiền sang để hỗ trợ. Thậm chí em Tiến, thỉnh thoảng còn gửi vài ba trăm Euro về Việt Nam làm quà cho cha mẹ và em gái. Tôi rất quý những bạn trẻ như thế.

Về phần mình, tôi lăn lộn khắp đảo Síp, tranh thủ 2 ngày nghỉ cuối tuần Thứ 7, chủ nhật và thỉnh thoảng phải cúp học 1 vài buổi nữa, để đi làm kiếm tiền. Bởi lẽ ở đảo Síp tiền công lao động cũng ở mức trung bình, khoảng 30 Euro/1 ngày, đây cũng không phải là con số quá lớn so với mức thu nhập của người dân nơi đây. Tôi tự hào khi được học tập và sinh sống gần 2 năm ở đảo Síp, chưa một lần gọi điện về nhà xin tiền từ cha mẹ. Có một thời gian, khi đại dịch Covid xảy ra, toàn bộ đảo Síp bị phong tỏa nên tôi không thể đi làm được. Tôi lâm vào hoàn cảnh không có 1 đồng bạc nào để đóng tiền thuê trọ, nên phải chạy vạy đi vay hàng tháng đóng tiền nhà. Ăn uống thì phải đi xin đồ từ thiện. Quãng thời gian đó khoảng gần 3 tháng, có lẽ đó là giai đoạn khó khăn nhất trong cuộc đời tôi. Mà nghĩ lại rằng, không chỉ ở đảo Síp, mà khắp nơi trên thế giới lúc bấy giờ cũng như vậy thôi, không khá hơn gì mấy, nên tôi không hề dám than phiền.

Trong quãng thời gian gần 2 năm học tập tại hòn đảo xinh đẹp này, tôi đã làm đủ thứ công việc, từ hái Ô lưu, nhặt khoai tây, làm Farm, hái nho, hái quả hạnh nhân, hay thậm chí đi phụ hồ hay phụ giúp nhà hàng, quán ăn…

Có những tháng hè được nghỉ học, tôi tranh thủ làm đủ 30/30 ngày, có ngày thậm chí lăn lộn đến 14 tiếng đồng hồ trên cánh đồng nho dưới nắng hè gay gắt. Sáng 5h giờ tôi đã phải dậy sớm nấu ăn, tranh thủ ăn sáng rồi đi làm. Đến tối có khi 7,8h mới về đến nhà. Giờ hình dung lại, không hiểu sao lúc đó tôi lấy đâu ra sức khỏe, nghị lực mà có thể duy trì được cuộc sống khó khăn như vậy. Nhưng nhờ đó, có những tháng tôi kiếm được cả hơn 1000 euro.

Tôi nhớ hè năm 2020, chỉ tranh thủ đi hái nho và phụ việc xây dựng trong khoảng 3 tháng thôi, mà tôi đã tích lũy để dành được gần 3000 euro. Lúc đến ngân hàng gửi tiền về Việt Nam cho cha mẹ, các bạn du học sinh vô cùng ngạc nhiên: Bởi lẽ tại sao một sinh viên như tôi lại có thể kiếm được 1 số tiền lớn như thế.

Tôi chỉ lược qua một phần của cuộc đời mình, để quý vị hình dung rằng, tôi đã từng trải qua cuộc sống của 1 du học sinh nên hiểu được người trong hoàn cảnh ấy.

Có những bạn trẻ cố gắng học hành, rồi rảnh rỗi đi làm thêm kiếm tiền trang trải cuộc sống. Về lâu, tôi tin sẽ thành công.

Nhưng cũng có nhiều bạn trẻ, vì được sinh ra trong gia đình có điều kiện tốt, được cha mẹ nuông chiều, nên khi đi ra nước ngoài, họ vẫn giữ phong cách sống như vậy, và kết cục là 1 trường hợp như đầu câu chuyện tôi đã chia sẻ.

Được đi du học là tốt, nhưng nếu cha mẹ và các bạn trẻ không được trang bị tốt, các bạn ấy không chịu khó nỗ lực, vươn lên. Thì cho dù ở Mỹ hay bất cứ đâu trên thế giới, các bạn ấy cũng khó mà thành công.

Còn những bạn có hoàn cảnh kém may mắn hơn, nhưng nếu luôn kiên trì, nỗ lực, thì tôi tin, con đường thành công chắc không còn cách xa.

 

Xin cảm ơn quý vị đã lắng nghe!

 

Nalanda, 14.03.2025 DL

Nhân ngày vía Đức Phật nhập Niết Bàn (15.02 ÂL)

Minh Phước Hải


Chụp hình lưu niệm cùng 2 cô giáo dạy Tiếng Anh tại đảo Síp
Chụp hình lưu niệm cùng 2 cô giáo dạy Tiếng Anh tại đảo Síp

 
 
 

Bình luận


bottom of page