Thầy Huyền Diệu và sứ mệnh khôi phục lại Thánh địa Lâm Tỳ Ni, Nepal- nơi Đức Phật đản sanh
- HÒA BÌNH
- Feb 11
- 7 min read
Updated: Feb 13
Thầy Huyền Diệu sinh năm 1946, tại miền quê nghèo Bến Tre Việt Nam, trong hoàn cảnh đất nước Việt Nam đang trong cuộc chiến tranh chống thực dân Pháp và sau này là chống đế quốc Mỹ xâm lược. Tuổi thơ của thầy vô cùng bất hạnh khi cha mẹ sớm chia tay và thầy trở thành nạn nhân từ sự thù hận của người lớn. Ngay từ nhỏ thầy phải chịu cảnh đòn roi từ chính người mẹ của mình, đến mức độ người ta khuyên thầy nên đi báo Cảnh sát. Nhưng một điều làm tôi ấn tượng là thầy không hề oán ghét người mẹ của mình, mà thầy còn nghĩ rằng: “Nếu báo Cảnh sát bắt mẹ thì ai sẽ nuôi các anh chị?’.Tôi thực sự cảm nhận được tấm lòng từ bi vô cùng rộng lớn của thầy.
Nhưng sống trong cảnh roi vọt ấy trong thời gian dài, thầy đã nhiều lần có ý định tử tự, nhưng nghe người ta nói rằng nếu thầy tử tự thì ba mẹ thầy sẽ phải đi tù. Vì sợ mẹ đi tù, không có ai chăm sóc các anh chị nên thầy ngừng ý định tử tự từ đó. Nhưng sống trong cảnh roi vọt ấy khiến thầy vô cùng sợ hãi, quá đau khổ và ám ảnh với cảnh roi vọt hàng ngày, một ngày thầy quyết tâm bỏ nhà ra đi. Và cũng như một sự sắp đặt, sư ông Hoằng Nhơn đã đón thầy về vùng Thất Sơn năm non bảy núi và nuôi dưỡng thầy từ đó. Lớn lên có điều kiện đi du học ở phương Tây, thầy có tâm sự với tôi: “Từ thuở nhỏ thầy rất thích cuốn tiểu thuyết Tây Du Ký của tác giả Ngô Thừa Ân, đặc biệt là Ngài Huyền Trang, thầy có ước mơ sau này lớn lên được theo dấu chân của Ngài Huyền Trang, được đi chiêm bái tất cả các Thánh địa Phật giáo”.
Khi đang học đại học ở phương Tây, vào năm 1969, trong một chuyến hành hương theo dấu chân thầy Huyền Trang về thăm các Thánh địa Phật giáo, khi đặt chân lên mảnh đất Lâm Tỳ Ni, thầy vô cùng bàng hoàng và sửng sốt về khung cảnh tiêu điều, nghèo đói của Thánh địa Lâm Tỳ Ni này. Những tưởng rằng người hướng dẫn viên du lịch đưa thầy đến nhầm địa điểm. Tuy nhiên khi nhìn thấy trụ đá Ashoka sừng sững với năm dòng chữ Phạn cổ được khắc trên đó, thầy mới giám chắc rằng đây đúng là Thánh địa Lâm Tỳ Ni. Nhưng trong cuốn nhật ký Đại Đường Tây Vực Ký của thầy Huyền Trang, Lâm Tỳ Ni được biết đến là một vườn hoa xinh đẹp và phát triển, nhưng giờ đây thì hoàn toàn trái ngược, xung quanh Thánh địa chỉ là đồng không mông quạnh, và đáng buồn hơn hình ảnh những người dân phóng uế ở xung quanh Thánh địa. Một cảm giác xót thương trào dâng và thầy đã khấn nguyện rất nhiều điều mơ ước, trong đó có một ước mơ: “Xin cho con được nhìn thấy Thánh địa Lâm Tỳ Ni phát triển trước khi con nhắm mắt”. Hình ảnh tiêu điều của Lâm Tỳ Ni luôn ám ảnh trong tâm trí của thầy. Cũng như có một phép mầu, năm 1993 nhà vua Nepal Birendra đã mời thầy sang Lâm Tỳ Ni để cấp đất xây dựng ngôi chùa quốc tế đầu tiên nơi Phật giáng trần, đó là cơ duyên để thầy xây dựng ngôi chùa An Việt Nam Phật quốc tự tại Lâm Tỳ Ni, cũng là sự khởi đầu cho một phép mầu khi biến Lâm Tỳ Ni từ một làng nghèo trở thành một thành phố phát triển như ngày hôm nay và trở thành một Liên Hợp quốc Phật giáo với hơn ba mươi quốc gia khắp nơi trên thế giới đã xây dựng nên ngôi chùa của đất nước họ trên chính Thánh địa linh thiêng này.
Để Lâm Tỳ Ni được phát triển như ngày hôm nay, đã tốn biết bao công sức của những vị chân tu từ khắp nơi trên thế giới, mà người tiên phong là thầy. Và thậm chí rằng đã có người phải trả bằng máu, bằng chính mạng sống của mình. Được ở bên cạnh thầy, nghe thầy tâm sự, tôi được biết rằng những ngày đầu đến xây dựng chùa, xung quanh không hề có bóng dáng của một Phật tử nào, mà là những người Hồi giáo và Hindu. Và họ còn đồn thổi nhau rằng thầy đến để cướp đất của họ. Và như lời thầy kể, có những kẻ nhờ sự xúi dục của thế lực bên ngoài, đã tìm cách ám sát thầy, không những một lần mà là hơn tám lần. Thầy nói thêm, nhờ các Ngài gia hộ, mỗi lần chúng sắp đến các Ngài đều cho thầy biết, vì thế mà thầy tránh được kiếp nạn đó. Nhưng rồi sau hơn tám lần vào phục kích ám sát nhưng không thành, chúng đã giết vị thầy người Nhật Bản thay vào đó. Thầy có tâm sự với tôi: “Ông thầy Nhật Bản đó chết thế thầy đó con”. Có lần tôi được qua thăm chùa Nhật Bản, thầy đã chỉ cho tôi biết chỗ mà vị thầy Nhật Bản bị bọn khủng bố giết chết. Thật vô cùng thương xót, đến đây tôi chợt nhớ lời dạy của thầy: “Muốn làm việc phước đức không hề dễ dàng”...
(Trích từ cuốn sách Theo Dấu Chân Phật, tác giả: Minh Phước Hải, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn Việt Nam, xuất bản năm 2022)
Venerable Huyền Diệu and the Mission to Restore Lumbini, Nepal-the Birthplace of the Buddha
Venerable Thầy Huyền Diệu was born in 1946 in a poor rural area of Bến Tre, Vietnam, during the country's struggle against French colonial rule and later the American invasion. His childhood was marked by hardship, as his parents separated early, and he became a victim of the animosity between the adults. From a young age, he endured severe beatings from his mother to the point that people advised him to report her to the police. However, what stood out most to me was that he never harbored any hatred toward her. Instead, he thought, “If I report my mother and she is arrested, who will take care of my siblings?” I could truly feel the immense compassion in his heart.
Having endured constant abuse for years, he contemplated ending his life multiple times. However, upon learning that if he committed suicide, his parents would be imprisoned, he abandoned the idea, fearing that his mother would be jailed and leave no one to care for his siblings. Despite this, the daily beatings left him traumatized and in unbearable pain. Eventually, he made the decision to leave home. As if guided by fate, the venerable monk Hoằng Nhơn took him in at the Thất Sơn mountain range and cared for him.
Later in life, he had the opportunity to study abroad in the West. He once confided in me, “Since childhood, I have loved the novel Journey to the West by Wu Cheng'en, especially the character of Master Xuanzang. I dreamed of following in his footsteps and making a pilgrimage to all the sacred Buddhist sites.”
While studying at a university in the West, in 1969, he embarked on a pilgrimage tracing the journey of Master Xuanzang and visited Buddhist sacred sites. Upon arriving in Lumbini, he was utterly shocked and heartbroken by the desolate and impoverished state of the holy site. At first, he thought the tour guide had taken him to the wrong place. However, when he saw the towering Ashoka Pillar with five lines of ancient Sanskrit inscriptions, he realized this was indeed the sacred land of Lumbini. Yet, according to the Great Tang Records on the Western Regions by Master Xuanzang, Lumbini had once been a beautiful and flourishing garden. Now, it was barren—a vast, empty land. Even more disheartening was the sight of people openly defecating around the sacred site. Overwhelmed by sorrow, he made many heartfelt prayers, one of which was: “May I see Lumbini prosper before I close my eyes for the last time.” The desolate image of Lumbini haunted his mind ever since.
In 1993, as if by divine providence, King Birendra of Nepal invited him to Lumbini and granted him land to build the first international Buddhist temple at the birthplace of the Buddha. This marked the beginning of a miraculous transformation—turning Lumbini from a poor village into a thriving city. Today, it stands as an international Buddhist hub, with over thirty countries from around the world establishing their own temples on this sacred land.
The development of Lumbini into what it is today has come at the cost of immense effort from dedicated Buddhist monks worldwide, with Thầy Huyền Diệu as the pioneer. Some even paid with their own blood and lives. While staying beside him and listening to his stories, I learned that in the early days of constructing the temple, there were no Buddhists in sight—only Muslims and Hindus. Rumors spread that he had come to seize their land. According to his account, there were even those who, instigated by external forces, plotted to assassinate him—not once, but more than eight times. He told me, “Thanks to the blessings of the divine, every time they were about to attack, I was warned in advance and managed to escape.”
However, after more than eight failed assassination attempts, the attackers took the life of a Japanese monk instead. Thầy Huyền Diệu confided in me, “That Japanese monk died in my place, my child.” When I visited the Japanese temple, he pointed to the exact spot where the Japanese monk was murdered by terrorists. My heart ached with sorrow. At that moment, I recalled his words: “Doing virtuous deeds is never easy.”
(Excerpt from the book "Following in the Footsteps of the Buddha", author: Minh Phước Hải, published by the Vietnam Writers' Association Publishing House in 2022)



Comments