Bản Hòa Tấu Tâm Linh của Nghi Lễ Ganga Aarti tại Varanasi, Ấn Độ
- HÒA BÌNH
- Mar 11
- 9 min read
Dưới ánh hoàng hôn dần buông, nhuộm vàng ấm áp lên thành phố cổ Varanasi, nơi đây dường như bừng lên một vẻ đẹp kỳ diệu. Không khí trở nên trầm lắng bởi tiếng cầu nguyện ngân vang, hương trầm thoang thoảng và tiếng bước chân vội vã. Dọc theo các bậc thang dẫn xuống sông Hằng linh thiêng, nghi lễ Ganga Aarti diễn ra đầy trang trọng. Trong số nhiều bến sông, Dashashwamedh Ghat và Assi Ghat là hai địa điểm nổi bật với những sắc thái riêng trong buổi lễ tâm linh này. Dù bạn bị cuốn hút bởi sự hoành tráng tại Dashashwamedh hay tìm kiếm sự tĩnh lặng, gần gũi tại Assi, mỗi buổi Aarti đều kể cùng một câu chuyện về lòng sùng kính, ánh sáng và sự kết nối.
Dashashwamedh Ghat: Nhịp đập của Varanasi
Dashashwamedh Ghat là bến sông nổi tiếng nhất và thường là nơi đông đúc nhất ở Varanasi. Và không khó hiểu tại sao, tại đây, nghi lễ Ganga Aarti đạt đến đỉnh cao của sự rực rỡ. Hãy tưởng tượng bạn đang đứng bên bờ sông, bầu trời nhuộm hồng tím khi hoàng hôn buông xuống, và dòng sông Hằng phản chiếu ánh sáng vàng kim của những ngọn đèn sắp được thắp lên. Chính tại đây, màn trình diễn ấn tượng nhất được diễn ra.
Buổi lễ bắt đầu khi mặt trời dần khuất sau thành phố, và một nhóm các vị tu sĩ, mặc trang phục tu sỹ Hindu giáo màu cam truyền thống, bước lên bục cao bên bờ sông. Không khí tràn ngập sự mong đợi. Khi tiếng chuông đầu tiên vang lên, mọi thứ dường như lắng lại: tiếng tù và ngân vang, tiếng chũm chọe hòa cùng tiếng chuông, và những ngọn lửa đầu tiên được thắp sáng. Lần lượt, các tu sĩ bắt đầu những động tác đồng bộ—tay cầm đèn đồng lớn, vung thành vòng tròn, dâng ánh sáng lên nữ thần sông Hằng. Năng lượng trong buổi lễ thật mãnh liệt, ngọn lửa cháy bập bùng trong đêm tối, ánh sáng phản chiếu trên mặt nước, tạo nên một điệu múa rực rỡ giữa lửa và sông.
Những câu kinh vọng lại từ các bậc thang không chỉ là những lời tụng niệm; chúng là những lời cầu nguyện mang theo sức nặng của hàng thế kỷ đức tin. Hương trầm, lửa cháy và tiếng chuông hòa quyện tạo nên một trải nghiệm đầy choáng ngợp—khiến người ta có cảm giác rằng ranh giới giữa thế giới này và cõi thiêng liêng trở nên mong manh đến mức có thể chạm vào. Với nhiều người có mặt ở đây, không chỉ là quan sát buổi lễ; đó là cảm giác được kết nối với điều gì đó lớn lao hơn chính bản thân mình. Khi đám đông cùng hát vang, có một cảm giác về sự đoàn kết, một sự nhận thức rằng vào khoảnh khắc này, tất cả đều là một phần của điều gì đó vĩnh hằng.
Assi Ghat: Một Sự Kết Nối Tĩnh Lặng và Gần Gũi Hơn
Chỉ cách đó một chút về phía Nam, vượt qua những ồn ào náo nhiệt của Dashashwamedh, là Assi Ghat. Đây là một nơi yên tĩnh, thanh bình hơn, và dù không đông đúc như người anh em nổi tiếng của nó, buổi Ganga Aarti tại đây mang trong mình một cảm giác thành kính cá nhân mà nhiều người cảm nhận sâu sắc.
Assi Ghat mang đến một trải nghiệm chậm rãi, gần gũi hơn. Buổi Aarti ở đây nhỏ hơn, ít phô trương hơn, nhưng điều đó không làm nó kém phần ý nghĩa. Mọi người tập trung thành vòng tròn quanh dòng sông, tự thắp đèn dầu (diyas) nhỏ của mình và nhẹ nhàng thả chúng trôi theo dòng nước, mang theo những lời cầu nguyện của họ theo dòng chảy. Các vị tu sĩ vẫn thực hiện các nghi thức—dâng lửa, tụng kinh và đánh chuông—nhưng có một sự tĩnh lặng ở đây mời gọi bạn suy ngẫm.
Khi ngọn lửa nhảy múa trên mặt nước và những câu kinh dần nhỏ lại, dường như thời gian cũng chậm lại. Đám đông nơi đây yên tĩnh hơn, thân mật hơn, với những người dân địa phương và khách hành hương đến để đắm mình trong khoảnh khắc tĩnh lặng đó. Buổi Ganga Aarti tại Assi không phải là về sự phô diễn mà là về sự kết nối—ít là về sự hoành tráng mà nhiều hơn là trải nghiệm nội tâm. Bạn có thể nghe ai đó thì thầm lời cầu nguyện của mình, trong khi những người khác chỉ đơn giản ngồi lặng lẽ nhìn dòng sông, thả hồn theo suy nghĩ, giữa làn gió nhẹ mang theo hương trầm. Chính tại nơi đây, nhiều người tìm thấy một không gian yên bình để ngồi lại, lặng lẽ để các nghi lễ và khung cảnh xung quanh thấm đẫm tâm hồn họ.
Sức Mạnh của Buổi Aarti: Trải Nghiệm Chung của Ánh Sáng
Dù Dashashwamedh Ghat và Assi Ghat mang đến những bầu không khí khác nhau, cả hai đều chia sẻ sợi dây thiêng liêng của lòng sùng kính. Buổi Aarti tại Dashashwamedh tràn đầy sự hùng vĩ, ánh sáng và năng lượng gần như hữu hình. Đó là một sự kiện cộng đồng, nơi hàng trăm con người cùng hòa vào nhịp điệu của sự thờ phượng. Tại Assi Ghat, buổi Aarti mang đến trải nghiệm riêng tư hơn, trầm lắng hơn—một cảm giác kết nối với sự thiêng liêng theo cách nhẹ nhàng và lặng lẽ.
Nhưng dù ở đâu, sự kỳ diệu là không thể phủ nhận. Dù bạn bị cuốn theo những ngọn lửa bùng cháy tại Dashashwamedh hay ngắm nhìn ánh sáng lấp lánh của những chiếc đèn dầu trôi trên mặt nước tại Assi, vẫn có một cảm giác chung. Bạn không chỉ đang quan sát; bạn đang tham gia. Bạn có thể cảm nhận được năng lượng của đám đông, những lời cầu nguyện đang được dâng lên, những ước nguyện và hy vọng cùng bay lên theo làn khói, ánh lửa và dòng chảy của con sông. Dù bạn đang bước đi dọc theo các bậc thang hay ngồi trên thuyền trôi lững lờ trên sông, buổi Ganga Aarti không chỉ là một nghi lễ. Đó là khoảnh khắc của sự kết nối—giữa bạn và dòng sông, giữa bạn và đấng thiêng liêng, giữa bạn và những người xung quanh.
Một Nghi Lễ Khắc Sâu Trong Tâm Hồn
Với những ai chưa từng chứng kiến, buổi lễ Ganga Aarti là một trải nghiệm không giống bất kỳ điều gì khác. Có điều gì đó thật biến đổi trong cách mà những ngọn lửa thắp sáng bầu trời đêm, trong tiếng tụng kinh nâng bước tâm hồn, và trong dòng sông nhẹ nhàng trôi dưới chân bạn. Và dù bạn đang ở Dashashwamedh Ghat, đắm mình trong sự hùng vĩ, hay ở Assi Ghat, lặng lẽ dâng lời nguyện cầu của riêng mình, buổi Aarti sẽ để lại dấu ấn trong bạn.
Nó không chỉ là một nghi lễ; nó là tiếng gọi từ trái tim, lời nhắc nhở về sự thiêng liêng của cuộc sống, chu kỳ vĩnh hằng của sự sáng tạo và hủy diệt, và vẻ đẹp của việc trở thành một phần của điều gì đó lớn lao hơn chính bản thân mình. Ở Varanasi, nơi thời gian dường như ngưng đọng, buổi Ganga Aarti không chỉ là một buổi trình diễn—đó là khoảnh khắc của sự thật, một minh chứng cho lòng sùng kính vượt qua mọi ranh giới về thời gian, không gian và niềm tin. Và với bất kỳ ai may mắn được chứng kiến khoảnh khắc ấy, trải nghiệm đó sẽ mãi mãi lưu lại trong tâm trí họ.
Nalanda, 11.03.2025
Shailja Jha
The Spiritual Symphony of Ganga Aarti in Varanasi, India
As the sun begins its descent, casting a warm, golden glow over Varanasi, the ancient city seems to come alive with a kind of magic. The air grows thick with the hum of prayers, the scent of incense, and the rustle of eager footsteps. Along the ghats of the sacred Ganges, the evening ritual of Ganga Aarti unfolds. Among the many ghats, Dashashwamedh Ghat and Assi Ghat stand as two distinct yet equally powerful places where this spiritual ceremony takes on its own unique flavor. Whether you find yourself swept up in the grand spectacle at Dashashwamedh or seeking a quieter, more intimate experience at Assi, each Aarti tells the same story of devotion, light, and connection.
Dashashwamedh Ghat: The Heartbeat of Varanasi
Dashashwamedh Ghat is the most famous and often the most crowded ghat in Varanasi, and it’s no wonder why. Here, the Ganga Aarti reaches its fullest expression. Imagine standing on the edge of the river, the sky painted in hues of pink and purple, as the Ganges reflects the golden lights of the lamps that will soon come alive. This is where the grand spectacle takes place.
The Aarti begins as the evening sun sets behind the city, and a team of priests, dressed in traditional orange robes, take their positions on a raised platform by the river’s edge. There’s a palpable sense of anticipation in the air. As the first bell rings, everything falls into place: the sound of conch shells fills the air, cymbals chime, and the first flames are lit. One by one, the priests start their synchronized dance—holding large brass lamps, waving them in circular motions, offering the light to the goddess Ganga. The energy is electric, the flames flickering wildly in the night air, casting reflections on the water, creating a stunning visual dance between fire and river.
The chants that echo across the ghat are not just words; they are prayers that seem to carry the weight of centuries of devotion. The incense, the fire, and the bells come together to create an overwhelming sensory experience—one that makes you feel as though the boundaries between this world and the divine are almost thin enough to touch. For many who come here, it’s not just about witnessing the ceremony; it’s about feeling connected to something larger than themselves. As the crowd sings in unison, there’s a sense of unity, a recognition that for this moment, you are all part of something eternal.
Assi Ghat: A Quieter, More Intimate Connection
Just a little further south, past the hustle and bustle of Dashashwamedh, lies Assi Ghat. It’s a quieter, more serene spot, and while it’s not as packed as its famous counterpart, the Ganga Aarti here carries a sense of personal devotion that resonates deeply with many.
Assi Ghat offers a slower, more intimate experience. The Aarti here is smaller and less theatrical, but that doesn’t make it any less meaningful. People gather around the river in a circle, lighting their own diyas (small oil lamps) and gently floating them on the Ganges, their prayers carried with the current. The priests still perform the rituals—offering fire, chanting mantras, and ringing bells—but there’s a calmness to it that invites personal reflection.
As the flames dance on the water and the chants grow softer, it feels as though time itself slows down. The crowd is quieter here, more personal, with locals and pilgrims who have come to embrace the stillness of the moment. The Ganga Aarti at Assi is about connection—less about the grandeur and more about the inner experience. You might hear someone softly whispering their prayers, others are simply gazing at the river, lost in thought, while a gentle breeze carries the scent of incense. It's here that many find a peaceful space to sit quietly, letting the rituals and the surroundings wash over them.
The Power of the Aarti: A Shared Experience of Light
Though Dashashwamedh Ghat and Assi Ghat offer different atmospheres, both share the same powerful thread of devotion. Dashashwamedh’s Aarti is full of grandeur, the light and energy almost tangible. It’s a community event, with hundreds of people united in worship. At Assi Ghat, the Aarti is more personal, reflective—an experience of connecting with the sacred in a way that feels intimate and quiet.
But across both, the magic is undeniable. Whether you're caught up in the sweep of the flames at Dashashwamedh or watching the soft flicker of diyas at Assi, there’s a shared experience. You’re not just observing; you’re participating. You can feel the energy of the crowd, the prayers being offered, the collective wishes and hopes rising up with the smoke, the flames, the river’s flow. Whether you’re walking along the ghats or floating in a boat, the Ganga Aarti is more than just a ritual. It’s a moment of connection—between you and the river, between you and the divine, between you and those around you. It’s a reminder that, for all the noise of the world, there is still a space where we all come together to seek peace, light, and meaning.
A Ritual That Stays with You
For those who have never seen it before, witnessing the Ganga Aarti is an experience unlike any other. There’s something transformative about the way the flames light up the dark sky, the sound of the chanting lifting you up, and the gentle flow of the river beneath your feet. And whether you’re at the bustling Dashashwamedh Ghat, swept up in the grandeur, or at Assi Ghat, quietly offering your own prayers, the Aarti leaves its mark on you.
It’s not just a ritual; it’s a call to the heart, a reminder of the sacredness of life, the eternal cycle of creation and destruction, and the beauty of being part of something so much larger than ourselves. In Varanasi, where time seems to stand still, the Ganga Aarti isn’t just a performance—it’s a shared moment of truth, a testament to devotion that transcends time, space, and belief. And for anyone lucky enough to witness it, the experience will stay with them long after they’ve left the banks of the Ganges.
Nalanda, 11.03.2025
Shailja Jha



Comments