top of page
Search

QUỐC GIA NÀO GIÀU NHẤT THẾ GIỚI TRỞ THÀNH NGHÈO NHẤT THẾ GIỚI?

QUỐC GIA NÀO GIÀU NHẤT THẾ GIỚI TRỞ THÀNH NGHÈO NHẤT THẾ GIỚI?

 

Chắc hẳn một vài quý độc giả, chưa từng được nghe đến tên của một quốc gia nhỏ bé này. Nơi mà vào những thập niên 80, 90 của thế kỷ trước, từng là một quốc gia có thu nhập bình quân đầu người cao nhất thế giới, và ngày nay, lại trở thành một trong những quốc gia nghèo nhất trên thế giới.

Vậy đó là quốc gia nào?

Kính thưa quý vị, trên một góc nhỏ bản đồ ở Nam Thái Bình Dương, có một quốc đảo nhỏ bé chỉ vọn vẹn chưa đầy 21 cây số vuông, với đường bờ biển tộng cộng chưa đầy 30 km và dân số chỉ khoảng 12.000 người.

Có lẽ ở quốc đảo nhỏ bé này, những cư dân sống lâu năm đều quen biết nhau, bởi lẽ về diện tích nó chỉ xấp chỉ quận Bình Thạnh, Thành Phố Hồ Chí Minh, còn về dân số chắc chỉ bằng một xã ở một huyện miền núi nông thôn nào đó ở Việt Nam.

Đó chính là đất nước Nauru, một quốc đảo nhỏ bé có diện tích nhỏ thứ ba thế giới, chỉ sau Thành Vatican và Công quốc Monaco.

Để tìm hiểu một chút về quốc đảo nhỏ bé này, từ xa xưa trên hòn đảo này có 12 tộc người cùng sinh sống. Đó là lý do vì sao quốc kỳ của Nauru gồm một ngôi sao 12 cánh.

Những cư dân trên hòn đảo nhỏ bé này sinh sống bằng nghề đánh bắt hải sản và hái lượm. Họ được thế giới văn minh biết đến vào năm 1798, khi thuyền trưởng người Anh John Fearn, một thợ săn cá voi, trở thành người phương Tây đầu tiên đến Nauru, ông đặt tên đảo là "Pleasant".

Năm 1888, người Đức thôn tính Nauru và được hợp nhất vào Lãnh thổ bảo hộ Quần đảo Marshall thuộc Đức.

Năm 1900, nhà thăm dò địa chất người Anh - Albert Fuller Ellis đã tìm thấy một "hóa thạch gỗ" từ Nauru trong văn phòng của mình tại Sydney. Khi kiểm tra, ông phát hiện ra rằng đây là loại đá phosphat có chất lượng cực kỳ tốt. Ông chợt nghĩ, nếu có thể tìm được nguồn khai thác ổn định thì đó sẽ là khu mỏ khiến cho ông kiếm được bộn tiền.

Ngay lập tức trong đầu ông lóe lên một suy nghĩ: “Có khi nào có rất nhiều loại đá này trên hòn đảo nhỏ bé hay không? Nếu đúng như vậy thì cơ hội phát tài của ta đã đến”.

Và quả thật như vậy, vào năm 1901, Ellis đã đặt chân lên đảo Nauru và cảm thấy vô cùng sửng sốt khi phát hiện 80% các loại đá trên quốc đảo này đều rất giàu phosphat.

Để tìm hiểu một chút về nguồn gốc của đá phosphat này. Nguyên do nó được hình thành từ phân chim, bởi lẽ hòn đảo này nằm cách xa lục địa, do đó các loại chim sinh sống ở trên hòn đảo bé nhỏ này không thể đi đâu khác, nên đành sống tại đây và do đó lượng phân chim ở trên hòn đảo này được tích lũy theo thời gian.

Trong môi trường nhiệt độ cao của xích đạo, muối Organophosphat trong phân chim có thể nhanh chóng bị phân hủy và để lại lượng phosphat phong phú. Dưới tác dụng của những mạch nước ngầm, kiềm và phosphat được hòa tan rồi phản ứng với CaCO3 trong các rạn san hô và nhiều loại apatit khác nhau khiến cho đá trên hòn đảo này có trữ lượng phosphat cực kì cao.

Phophat thường được dùng làm phân bón trong nông nghiệp, rất tốt để cho cây cối phát triển. Nhờ sự phát hiện ngẫu nhiên này, ngay lập tức người Đức đã bắt đầu việc khai thác lượng “phân chim” dồi dào trên hòn đảo này.

Trải qua các cuộc chiến tranh thế giới, quyền khai thác “phân chim” này lần lượt bị thay đổi bởi các người chủ của đảo quốc nhỏ bé này.

Và sau cùng thuộc về chính phủ Nauru hiện nay.

Với lượng phosphat dồi dào và dễ khai thác, Nauru nhanh chóng thu được nguồn ngoại tệ lớn từ việc khai thác và xuất khẩu.

Những năm 1980-1990, Nauru được xem là quốc gia giàu có nhất trên thế giới với thu nhập bình quân đầu người khoảng 50.000 đô la Mỹ/1 năm.

Với số tiền khổng lồ từ trên trời rơi xuống, những người dân Nauru chất phác hiền lành nay bỗng nhiên làm biếng và bắt đầu hưởng thụ cuộc sống giàu có. Thậm chí các thực phẩm họ tiêu dùng chủ yếu từ nước ngoài, bởi lẽ người dân trên quốc đảo không muốn mất thời gian vào việc sản xuất.

Ngoài ra, với việc sử dụng tiền bạc không hợp lý của chính phủ, họ dùng tiền nhờ bán “phân chim” để mua những máy bay, du thuyền và khách sạn ở nơi khác để phục vụ cho nhu cầu ăn chơi, hưởng thụ của mình.

Đến một ngày nọ, lượng phosphat trên hòn đảo bé nhỏ này bỗng trở nên cạn kiệt.

Người dân Nauru lâu nay đã quen cuộc sống hưởng thụ, bỗng dưng mất nguồn thu nhập chính. Nhưng thói quen lười biếng thì không thể bỏ được. Vậy rồi dẫn đến tình trạng Chính phủ không có thu nhập, cả nước phải sống nhờ vào nguồn hỗ trợ của nước ngoài.

Theo thống kê, có đến 90%  người dân Nauru thất nghiệp, 10% còn lại thì hầu như là người của chính phủ, vậy là hầu như người dân của đảo quốc này không có người nào đi làm.

Cũng do bởi thói quen ăn đồ có sẵn, không đảm bảo chất lượng, lượng đường và mỡ cao cho nên người dân Nauru đã nhanh chóng trở thành dân tộc béo nhất trên thế giới. Với 94% người dân Nauru thừa cân và khoảng 80% người dân nước này mắc bệnh béo phì.

Và đất nước Nauru sau những năm tháng khai thác kiệt quệ “phân chim”, gần như hòn đảo này giờ là một đống đổ nát, nguồn nước bị ô nhiễm, đất đai không thể canh tác và trồng trọt, người dân vốn đã béo sẵn rồi, lại thêm không lao động nữa nên càng ngày càng béo hơn.

Về du lịch, hầu như rất ít khách du lịch ghé thăm đến đảo quốc bé nhỏ này. Theo thống kê, mỗi năm chỉ có khoảng 200 khách du lịch viếng thăm đảo quốc này, mà đa số là các chuyên gia hoặc các đoàn ngoại giao. Vì vậy họ gần như không có thu nhập từ du lịch.

Người dân Nauru phải đối diện với sự thật: Đất nước họ không có nhiều cảnh đẹp, đất đai khô cằn và ô nhiễm, không những thế phí visa du lịch ở quốc gia này rất đắt đỏ với khoảng 100 đô la Mỹ/1 ngày và nâng lên 8000 đô la Mỹ/1 ngày đối với báo chí. Hãng hàng không để kết nối đảo quốc này với các quốc gia khác chỉ có một chuyến bay trên một tuần. Do đó lại càng ít khách du lịch đến thăm Nauru.

Kính thưa quý vị, từ một đất nước giàu có nhất trên thế giới, Nauru nay đã trở thành một trong những nước nghèo nhất trên thế giới.

Có rất nhiều nguyên nhân để dẫn đến tình trạng đau buồn của quốc gia này. Nhưng trong phạm vi bài báo này, tôi chỉ đề cập đến một vài nguyên nhân chính.

Nhưng thật là may mắn, vì Nauru chính là một bài học đắt giá, đối với lãnh đạo và người dân các quốc gia hiện nay trên thế giới. Bởi lẽ khi nhìn vào Nauru, họ nên cẩn thận, nếu không cũng sẽ tự mình dẫm vào VẾT XE ĐỔ mà Nauru đã phạm phải.

 

Nguồn Internet

Nalanda, 19.02.2025 DL

Minh Phước Hải

 

English Version


WHICH COUNTRY WENT FROM THE RICHEST TO THE POOREST IN THE WORLD?

Some readers may have never heard of this small country. In the 1980s and 1990s, it once had the highest per capita income in the world, yet today, it is one of the poorest countries on Earth.

So, which country is it?

Ladies and gentlemen, located on a tiny corner of the map in the South Pacific is a small island nation covering just under 21 square kilometers, with a total coastline of less than 30 km and a population of only about 12,000 people.

In this tiny island nation, long-time residents probably all know each other, as its area is comparable to Binh Thanh District in Ho Chi Minh City, Vietnam, and its population is roughly the size of a rural commune in a mountainous district of Vietnam.

This is Nauru, the third smallest country in the world by land area, after Vatican City and the Principality of Monaco.

The History of Nauru

Historically, twelve different tribes coexisted on this island, which is why Nauru's national flag features a twelve-pointed star.

The island’s inhabitants survived through fishing and gathering until they were first introduced to the modern world in 1798 when British sea captain John Fearn, a whale hunter, became the first Westerner to reach Nauru. He named the island "Pleasant."

In 1888, Germany annexed Nauru and incorporated it into the German-protected Marshall Islands territory.

In 1900, a British geologist named Albert Fuller Ellis discovered a "wooden fossil" from Nauru in his Sydney office. Upon examination, he realized that it was an extremely high-quality phosphate rock.

A thought immediately crossed his mind: "What if this small island has an abundance of these rocks? If that's true, I’ve found my goldmine!"

And indeed, in 1901, Ellis set foot on Nauru and was astounded to discover that 80% of the island’s rocks were rich in phosphate.

The Origin of Nauru’s Phosphate Wealth

The phosphate deposits on the island were formed from bird droppings. Because Nauru is so far from any continent, birds that inhabited the island had nowhere else to go, so their droppings accumulated over time.

In the high temperatures of the equatorial environment, organic phosphate salts in bird droppings decomposed quickly, leaving behind an abundance of phosphate. Under the influence of underground water, alkaline substances and phosphate dissolved and reacted with calcium carbonate (CaCO3) in coral reefs, forming large phosphate reserves.

Phosphate is widely used as fertilizer in agriculture, making it highly valuable. Following this accidental discovery, Germany immediately began extracting the "bird droppings" that covered the island.

After World War I and World War II, control over Nauru and its phosphate resources shifted hands multiple times until it finally came under the governance of Nauru's independent government.

From the Richest Country in the World…

With an abundant and easily extractable phosphate supply, Nauru quickly generated substantial foreign currency from its mining and export operations.

During the 1980s and 1990s, Nauru was considered the richest country in the world, with an average per capita income of around $50,000 USD per year.

With this unexpected windfall of wealth, the once-humble and hardworking Nauruans became lazy and indulged in a life of luxury. They stopped engaging in production and relied entirely on imported food.

Furthermore, the government mismanaged the wealth, spending the proceeds from phosphate sales on airplanes, yachts, and hotels abroad for personal entertainment.

…To One of the Poorest

One day, the phosphate reserves on the tiny island ran out.

The people of Nauru, accustomed to a life of indulgence, suddenly lost their main source of income. But their habit of laziness remained unchanged.

With no revenue, the government became dependent on foreign aid. Unemployment skyrocketed to 90%, with the remaining 10% mostly working in government positions—essentially, almost no one on the island had a real job.

Due to their reliance on unhealthy imported foods high in sugar and fat, Nauruans became the most obese population in the world. Statistics show that 94% of Nauruans are overweight, and around 80% suffer from obesity-related health problems.

After years of over-extracting phosphate, the island became a wasteland—its land and water sources were polluted, making agriculture impossible. The already obese population, now jobless and sedentary, only grew unhealthier.

A Nation Without Tourism or Prospects

Tourism is nearly non-existent in Nauru.

Statistics show that only about 200 visitors travel to Nauru each year, mostly experts and diplomatic delegations. This means the country has almost no income from tourism.

Moreover, the nation faces serious challenges:

  • It lacks natural beauty and is environmentally devastated.

  • Its land is barren and polluted.

  • Tourist visas are expensive, costing around $100 per day—and an astonishing $8,000 per day for journalists.

  • Flights to and from Nauru are scarce, with only one flight per week.

As a result, very few tourists visit the country.

The Harsh Reality and a Lesson for the World

Ladies and gentlemen, from being one of the richest nations on Earth, Nauru has now become one of the poorest.

There are many reasons behind this tragic downfall. However, within the scope of this article, I have highlighted just a few key factors.

Fortunately, Nauru serves as a valuable lesson for leaders and citizens worldwide. Looking at Nauru’s fate, they should be cautious, lest they repeat the same mistakes.



ree

Source: The Internet

Nalanda, February 19, 2025

Minh Phước Hải

 

 
 
 
bottom of page