top of page
Search

CÂU CHUYỆN VỀ SỰ RA ĐỜI VÀ DẤN THÂN TÌM ĐẠO CỦA THÁI TỬ SIDDHARTHA (TẤT ĐẠT ĐA

Updated: Feb 23

Trong những ngày tháng cận kề đến ngày kỷ niệm Đức Phật đản sanh, tôi lại bồi hồi nhớ một câu chuyện về sự ra đời, dấn thân tìm đạo của Thái tử Tất Đạt Đa (Siddhartha):

 

Mẹ của Đức Phật- Hoàng hậu Maya Devi vốn là công chúa của dòng Koliyas, thuộc vương quốc Devadaha. Đến tuổi trưởng thành bà được gả cho vua Tịnh Phạn, thuộc Vương quốc Shakya. Vì hai vương quốc có quan hệ huyết thống gần gũi nên sự kiện kết hôn này lại càng thắt thêm sự gắn bó giữa hai quốc gia.

Đã trở thành Hoàng hậu của vương quốc Shakya hơn 20 năm, nhưng bà vẫn chưa thể hạ sanh cho Đức Vua một Thái tử để nối ngôi. Niềm mong ngóng có một đứa con trai chưa bao giờ thôi dứt trong tâm trí bà.

Bà luôn khấn nguyện ơn trên ban cho mình một đứa con trai để tiếp nối trị vì vương quốc Shakya anh hùng.

Hoàng hậu Maya nổi tiếng là một người phụ nữ đức hạnh đầy lòng nhân từ và thường xuyên thực hành các hạnh lành như bố thí, giữ giới, và kính trọng các bậc hiền triết.

Vậy rồi vào một đêm trăng tròn, bà nằm mơ thấy mình được bốn vị Chư thiên đưa đến một hồ nước thiêng trên vùng Hy Mã Lạp Sơn. Ở đó bà được các thiên thần tắm gội sạch sẽ. Sau đó bà thấy một con voi trắng sáu ngà từ trên trời bay xuống, miệng ngậm một bông sen trắng và nhẹ nhàng húc vào hông bên phải của mình.

Hoàng hậu tỉnh dậy với một niềm vui hoan hỷ, an lạc.

Kể lại cho Đức Vua giấc mộng vừa qua, vua ngay lập tức cho mời các vị hiền triết bậc nhất vương quốc đến để giúp Ngài cắt nghĩa giấc mơ kỳ lạ này. Họ đều cho rằng đây là một điềm tốt rằng Hoàng hậu sẽ mang thai một bậc thánh nhân.

Và thực sự như vậy, ít lâu sau Hoàng hậu phát hiện mình có thai. Niềm hạnh phúc ngập tràn sắp được làm mẹ, và cả Đức vua cũng mong ngóng đứa con này từ lâu. Kinh thành Kapilavastu vui mừng cho sự việc trọng đại này.

Vậy rồi với niềm mong ngóng đứa con trai đầu lòng chào đời. Khi sắp đến ngày lâm bồn, Hoàng hậu xin phép Đức vua được trở về quê nhà tại Vương quốc Devadaha để hạ sinh thái tử. Bởi lẽ phong tục Ấn Độ cổ xưa khi người phụ sắp sinh con đầu lòng, họ sẽ trở về và sinh con tại gia đình cha mẹ ruột của họ.

Vua đồng ý và sai quan quân sửa chữa con đường khang trang sạch sẽ để Hoàng hậu trở về quê nhà.

Khi đi ngang qua khu vườn Lâm Tỳ Ni xinh đẹp, Hoàng hậu chuyển dạ và đã hạ sanh Thái tử dưới gốc cây Hoa Vô Ưu (tên tiếng Ấn là Ashoka).

Được tin, Vua Tịnh Phạn cho người đón Hoàng hậu trở lại cung điện để Ngài được tận mắt ngắm nhìn đứa con trai yêu quý. Ngài đặt cho Thái tử tên là Siddhartha.

Và có lẽ đã hoàn thành sứ mệnh thiêng liêng, Hoàng hậu Maya Devi đã từ giã cõi trần khi Thái tử Siddhartha mới tròn 7 ngày tuổi. Thái tử được người Dì là bà Ma Ha Ba Xà Ba Đề nuôi dưỡng và chăm sóc thay cho người chị vừa mới qua đời.

Thái tử chào đời và xuất hiện nhiều tướng tốt trên cơ thể. Vua lấy làm lạ cho mời đạo sư Asita, một vị tiên nhân nổi tiếng bậc nhất vương quốc Shakya.

Vừa gặp Thái tử, Asita đã bật khóc. Vua lấy làm lạ và hỏi: “Tại sao ông lại khóc?”.

Asita đáp: “Bạch Ngài, trên cơ thể của thái tử có 32 tướng tốt của một bậc vĩ nhân. Nếu ở lại hoàng cung, Ngài sẽ trở thành một vị Chuyển Luân Thánh Vương cai trị bốn châu thiên hạ. Nhưng nếu xuất gia, Ngài sẽ trở thành một bậc hoàn toàn giác ngộ, một vị Phật Chánh đẳng Chánh giác.

Tôi khóc không phải vì điều gì không tốt, mà là khóc cho gã già này. Tôi tiếc rằng không thể sống đến ngày Thái tử đặng đạo và giác ngộ để được nghe giáo pháp tối thượng của Ngài”.

Vua nghe lấy lời của tiên nhân Asita, vừa vui mừng nhưng cũng kèm chút lo âu. Bởi lẽ ông chỉ mong đứa con trai sớm khôn lớn trưởng thành và nối tiếp sự nghiệp cai trị vương quốc Shakya anh hùng này.

…Nhưng ông vẫn lo sợ điều tiên tri còn lại.

Vua cho hỏi ý kiến về các quan đại thần, có người khuyên Đức vua xin đừng để Thái tử chứng kiến những khung cảnh khổ đau của cuộc đời. Vua thấy ưng lòng và thuận theo lời khuyên của đại thần, đã xây dựng cho thái tử 3 cung điện:

1.    Cung điện mùa Đông- Để Thái tử trú ngụ trong những ngày đông lạnh giá.

2.    Cung điện mùa hè: Giúp Thái tử tránh đi cái nóng gay gắt của xứ Ấn Độ cổ đại.

3.    Cung điện mùa mưa: Để cho Thái tử vui chơi trong những ngày mưa.

Vì sợ Thái tử chứng kiến những cảnh khổ của thế gian mà sanh lòng nhàm chán, ông đã ra lệnh đuổi hết người già, người bệnh, người chết ra khỏi kinh thành. Chỉ để lại trong kinh thành những người trẻ trung, xinh đẹp. Vua cung cấp cho Thái tử một cuộc sống xa hoa trong cung vàng điện ngọc, để mong Thái tử không chứng kiến những khung cảnh khổ đau của cuộc đời.

Không những thế, nghe lời khuyên của đại thần, Vua đã cưới công chúa Yashodala xinh đẹp cho Thái tử, để mong rằng Thái tử không chọn con đường xuất gia.

Vậy rồi từ khi nên duyên với Công chúa Yashodala, Thái tử hạnh phúc bên người vợ hiền xinh đẹp nết na. Và thật hạnh phúc hơn khi công chúa đã hạ sanh cho Thái tử đứa con trai đầu lòng, Ngài đặt tên cho cậu là Rahula.

Vậy rồi một ngày nọ, Thái tử xin phép vua cha được ra ngoài thành đi dạo chơi. Bởi lẽ từ khi sanh ra đến giờ Ngài chưa được ra khỏi kinh thành một lần nào. Vua liền đồng ý vì nghĩ rằng: “Thái tử giờ đây đã có vợ đẹp con ngoan, và chẳng bao lâu nữa ta sẽ giao lại ngôi vua vương quốc Shakya này cho Thái tử. Không có lý nào Thái tử lại từ bỏ nó để trở thành một vị thầy tu. Ta nên chiều lòng Thái tử”. Nghĩ vậy nên Đức vua đồng ý cho Thái tử được ra ngoài đi dạo chơi”.

Khi băng qua cánh cổng hướng Đông, Thái tử nhìn thấy một người già mặt mũi nhăn nheo, thân hình gầy gò, lưng đã còng, tóc bạc, tay chân run lẩy bẩy. Ngài liền nghĩ: “Rồi mai đây Ngài cũng sẽ già yếu, sẽ giống ông lão kia mà thôi”. Lần đầu tiên nghĩ về sự Vô thường, Thái tử không còn cảm thấy vui vẻ nữa, lòng tràn đầy xúc động và không muốn đi dạo thêm nữa. Người phu xe nhanh chóng đưa Thái tử trở về kinh thành.

Một ngày nọ, Thái tử đi qua cánh cổng phía Nam. Ngài bắt gặp một người bệnh thân thể gầy gò đang rên rỉ vì đau đớn. Ngài biết rằng mai đây thân thể khỏe mạnh bây giờ của Ngài rồi cũng sẽ trở nên giống ông lão kia thôi, không ai có thể tránh khỏi. Một lần nữa Ngài cảm thấy đau buồn và quay trở lại kinh thành.

Một ngày khác, Thái tử băng qua cánh cổng phía Tây. Ở đây Thái tử chứng kiến một đám tang, một người chết nằm bất động trên nền đất và những người xung quanh đang khóc than.

Ngài liền nghĩ rằng một mai Ngài cũng sẽ giống vậy, cái chết là điều tất yếu với tất cả chúng sanh.

Ngài lại đau buồn trở về kinh thành.

Và vào dịp cuối cùng, Ngài băng qua cánh cổng phía Bắc. Ở đây Thái tử bắt gặp một vị Sa môn với dáng vẻ thanh thoát và khuôn mặt bình an.  Toàn thân tu sỹ tỏa lên một niềm an lạc. Thấy lạ, Thái tử hỏi người phu xe: “Phía trước là ai vậy?”

Người phu xe đáp: “Bạch Thái tử, đó là một người tu khổ hạnh, họ đã từ bỏ thế tục, bỏ niềm vui thế gian để tìm kiếm con đường giác ngộ”.

Ngay lúc ấy trong tâm trí Thái tử bừng sáng: “Đó chính là điều ta mong muốn bao lâu nay, ta sống trong cung vàng điện ngọc, vợ đẹp con ngoan. Mọi thứ trên thế gian này ta đều có, nhưng ta vẫn không cảm thấy hoàn toàn hạnh phúc. Nhưng nhìn tu sỹ kia, dù ông ta không giàu có như ta, không là Thái tử như ta, nhưng ông lại vô cùng an lạc. Đó chính là con đường ta sẽ đi, ta sẽ từ bỏ cuộc sống thế tục, để xuất gia tu hành, sẽ tìm ra con đường giác ngộ, để cứu giúp chúng sanh không còn bị sanh, già, bệnh, chết, rầu lo nữa”.

Có lẽ nỗi niềm chất chứa trong tâm thức Thái tử, người vợ hiền hậu Yashodala cũng thấu hiểu phần nào. Nàng cũng âm thầm đồng ý cho Thái tử nếu một mai Ngài quyết định dấn thân theo con đường mà Ngài đã chọn.

Vậy rồi vào một đêm vắng lặng, Thái tử lặng lẽ ra đi, Yashodala biết nhưng vẫn âm thầm đồng ý để Ngài ra đi.

Kính thưa quý vị, đây là một mẩu chuyện nhỏ sơ lược về sự ra đời, sự dấn thân tìm đạo của Thái tử Siddhartha. Thật là phước lành bởi lẽ sau 6 năm ròng rã khổ nhọc tu hành, Ngài đã thành tựu trở thành Bậc Giác Ngộ, bậc Chánh đẳng Chánh giác, hiệu là Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Sau khi thành đạo, trong dịp trở về thăm quê nhà tại thành Ca Tỳ La Vệ, Ngài đã độ cho Dì là bà Ma Ha Ba Xà Ba Đề, cũng như người vợ thân yêu của Thái tử Siddhartha là Yashodala, hai người đã được Đức Phật đồng ý cho gia nhập vào Ni đoàn và đã chứng thánh quả sau đó.

Và đứa con trai thân yêu Rahula của Thái tử Siddhartha cũng được Đức Vua Tịnh Phạn và người mẹ Yashodala đồng ý cho xuất gia tu học theo Đức Phật, và Ngài cũng chứng thánh quả ít lâu sau.

Thật vô cùng biết ơn Đức vua Tịnh Phạn, hoàng hậu Maya Devi đã sinh ra Thái tử Siddhartha, cảm ơn sự âm thầm hy sinh của Công chúa Yashodala và những người đã nuôi nấng, chăm sóc Thái tử Siddhartha, để rồi từ đó mới có sự ra đời của Đức Phật Shakya Muni.

 

Trong những tháng ngày cận kề đại lễ Phật đản 2570 (2025 Dl), xin quý vị cùng con, dành một phút tĩnh tâm cùng tri ân đến Đức Thế Tôn và bậc cha mẹ vĩ đại của Ngài.

 

Nalanda, 22.02.2025

Minh Phước Hải


ree


 
 
 

Comments


bottom of page